Phú Quí Hiển Vinh Nhâm Nhi Đôi Ba Chén,
Lễ Nghĩa Tình Thâm Uống Cạn Sáu Bảy Bình.
Cám Ơn Rượu Đã Cho Ta Trẻ Mãi,
Bảy Mươi Xuân Vẫn Được Gọi Bằng Thằng.
Đời Không Rượu Sống Thật Vô Vị,
Vì Vô Rượu Ta Quên Sống Thật.
Uống Đi Em Cho Đời Bớt Khổ!!!
Chứ Thật Ra Có Bổ Gì Đâu,
Con Là Nợ, Vợ Là Kẻ Thù
Còn Tình Yêu Là Mịch Mù Sương Gió
Chỉ Có Thịt Chó Với Rượu Là Muôn Năm
Uống Đi Cho Quên Nợ Với Thù
Cám Ơn Đời Mỗi Sớm Mai Thức Dây
Cho Ta Thêm Một Ngày Để Nhâm Nhi
Rượu Ngon Không Có Bạn Hiền
Không Rượu Không Phải Không Tiền Không Mua
Rượu Ngon Không Thể Phân Vân
Cạn Chung Tình Nghĩa, Không Phân Sang Hèn
Rượu Ngon Uống Đến Lên Đèn
Trăng Lên Lại Xuống Không Còn Một Ai
Rượu Ngon Không Thể Không Say
Một Mình Độc Ẩm, Ai Say Trước Mình
Rượu Vào Là Lại Thấy Say
Say Vào Lại Thấy Thơ Bay Từng Chùm
Tiểu Lượng Phi Quân Tử
Vô Độc Bất Trượng Phu
Ta nâng 1 chén rượu cay
Nhớ về quá khứ mê say 1 thời
Rượu cay rượu đắng 1 đời
Uống cho quên hết từng lời thế nhân
Rượu nồng một hớp phân vân
Toàn thân bốc lửa mấy tầng ruột gan
Rượu nồng cạn chén miên man
Đời say cười mỉa thế gian " thật tình"
Rượu vào ta ngỡ lặng thinh
Mây buồn vỡ vụn linh tinh nhiều màu
Cạn rồi miệng cứ càu nhàu
Cạn thêm tí nữa ta nào có say
Rượu nồng chén đắng chén cay
Say cho quên hết đắng cay cuộc đời.....