Tôi với anh đôi người xa lạ
từ tận phương nào trời xúi quen nhau
chén bên chén, đầu gục bên đầu
đêm rót chung chai, thành đôi sâu rượu
Quê hương anh nước mặn đồng chua
phố tôi nghèo tôi quen cày đường nhựa
căn nhà tranh mặc kệ gió đung đưa
giếng nước gốc đa nhớ người ra quán
Tôi với anh biết từng cơn chuyếnh choáng
nóng ran người, vầng chán nhớp mồ hôi
tôi với anh có những lúc cả đôi
lôi hết phụ huynh của nhau ra mà chửi
Áo phông anh rách vai
quần bò tôi có vài ba miếng vá
miệng thường nôn oẹ, chân mất giầy
cứ gặp gốc cây là lăn ngay ra ngủ
Đêm nay đèn đường chấp chới
nằm xỉn bên nhau chờ vợ tới
đáy chén trăng soi
oẹ....hộu oẹ oc oc ọc..........?