HÒA LẠC HÒA BÌNH-EXPRESSWAY
Chào mừng bạn đến với diễn đàn trang web Hòa Lạc - TP.Hòa Bình Expressway !
HÒA LẠC HÒA BÌNH-EXPRESSWAY
Chào mừng bạn đến với diễn đàn trang web Hòa Lạc - TP.Hòa Bình Expressway !
HÒA LẠC HÒA BÌNH-EXPRESSWAY
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Thiết kế name card, độc đáo kết hợp màu sắc ấn tượng
In card visit nhanh, in card visit rẻ đẹp, in card visit ở Hà Nội
Chuyên photo A4-A0, photocopy giá rẻ
In nhanh poster đẹp tại Hà Nội
Nơi in tờ rơi, tờ gấp màu nhanh nhất tại Hà Nội
in card công ty xây dựng Trần Đăng Ninh
In màu a4-a3, photo coppy, giá rẻ năm 2014 tại Trung Hòa
in màu a4-a3 laser siêu rẻ, siêu đẹp, đặc biệt giá cả rất hợp lý — Hà Nội
Làm kỷ yếu, in kỷ yếu số lượng ít đẹp và trang nhã, thiết kế chuyên nghiệp chất lượng cao tại Hà Nội
In kỷ yếu giá rẻ nhất Hà Nội
In kẹp file, kẹp tài liệu giá cả cạnh tranh
Đường cao tốc Chongzun
Autorun Virus Remover 3.1.0422 - Ngăn chặn mọi virus autorun từ USB
Microsoft Security Essentials 2.1.1116.0 Final - Trình diệt virus miễn phí từ Microsoft
5 Antivirus miễn phí tốt nhất của năm 2011
[Phần mềm + Hướng dẫn]Tích hợp Hiren's BootCD 14.1 Rebuild và mọi phiên bản vào menu boot vào Ổ Cứng (HDD) và RAM cho Windows 7 !!!
[Phần mềm + Hướng dẫn]Tích hợp Hiren's BootCD 14.1 Rebuild và mọi phiên bản vào menu boot vào Ổ Cứng (HDD) và RAM cho Windows 7 !!!
TuneUp Utilities 2010 9.0.2020.2 Final - Bộ công cụ tối ưu hàng đầu cho PC
Hot! Driver.Genius.Pro v10.0.0.761 Final _Crack No Virus ---Update driver mới nhất -» CHUẨN KO CẦN CHỈNH->NHANH TAY HỐT NÀO :D
Your Uninstaller! 7.4.2011.12 (Updated 08.11.2011) _ Gỡ phần mềm hàng đầu !!!





















Share | 
 

 TƯƠNG TIẾN TỬU

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 1754
Điểm : 6794
Ngày tham gia : 22/12/2010
Tuổi : 39
Đến từ : Hà Nội
Level: 39 Kinh nghiệm: 1754%
Sinh mệnh: 1754/100
Pháp lực: 39/100

NGƯỜI ĐIỀU HÀNH
Phù hiệu: TƯƠNG TIẾN TỬU POLLICE

TƯƠNG TIẾN TỬU Empty
Bài gửiTiêu đề: TƯƠNG TIẾN TỬU   TƯƠNG TIẾN TỬU Icon_minitimeThu Mar 24, 2011 9:05 pm

Tôi muốn mượn bài thơ Đăng U Châu Đài Ca của Trần Tử Ngang thời Sơ Đường
bên Trung Hoa để nói lên sự vận hành của vũ trụ do luật tuần hoàn chi
phối:

Tiền bất kiến cổ nhân
Hậu bất tri lai giả
Niệm thiên địa chi du du
Độc sảng nhiên nhi thế hạ





Nghĩa:

Ngoảnh lại trước: người xưa chẳng thấy
Trông về sau: quạnh vắng người sau
Ngẫm hay trời đất dài lâu
Mình ta rơi hạt lệ sầu chứa chan

Đất
trời dài lâu man mác 'thiên địa chi du du‛ mà đời người thì giới hạn
'doanh hư, tiêu trưởng‛. Những bài thơ Đường đã vượt cả không gian và
thời gian để tồn tại đến ngày nay. Bao thế kỷ đã trôi qua, bao triều đại
hưng vong, bao lớp người đã sinh ra rồi mất đi. Bất chấp tất cả, những
bài thơ Đường mãi mãi là những bông hoa tươi đẹp nhất chẳng những những
trong vườn văn học Trung Hoa mà còn cả văn học thế giới.

Trong quyển 'Vang Bóng Một Thời‛
nhà văn Nguyễn Tuân có kể chuyện về một khách phong lưu ngày xưa nhà
rất nghèo mà không chừa được thói quen thắp nến bạch lạp trong đêm khuya
thanh vắng để đọc Đường Thi in thạch bản. Trên thế giới ít có quan hệ
văn chương nào đặc biệt như quan hệ giữa thơ Đường với thơ Việt, chỉ có
thơ Đường chứ không phải toàn bộ thi ca Trung Hoa đã ảnh hưởng sâu xa,
phong phú và lâu dài đối với thơ Việt, không phải chỉ ngày xưa mà đến cả
ngày nay. Có thể nói không một nhà thơ lớn nào của nước ta lại không
cưu mang một món nợ tâm hồn ít nhiều thơ Đường. Người ta đã nói đến
'nguồn Đường‛, 'hồn Đường‛, 'giọng Đường‛ trong thơ Việt như một hệ lụy
dài lâu.

Đọc lại thơ Đường để mà nhớ lại những gì tổ tiên chúng
ta đã từng mến yêu trân trọng. Tâm hồn Đặng Trần Côn, Nguyễn Du, Đoàn
Thị Điểm, Bà Huyện Thanh Quan … đều có dấu ấn thơ Đường. Rồi đến những
nhà thơ cận đại như Tản Đà, Quách Tấn … chịu ảnh hưởng thơ Đường quá rõ
rệt. Hồn thơ Đường vẫn ẩn hiện ở những nhà thơ Tây học không thông thạo
chữ Hán như Xuân Diệu, Lưu Trọng Lư, Tế Hanh, Chế Lan Viên… Có thể nói
rằng thiếu kiến thức thơ Đường, chúng ta sẽ không hiểu thấu đáo thi ca
Việt Nam cả cổ điển lẫn hiện tại.

Đọc lại thơ Đường để tâm hồn
rung cảm với 'sắc liễu bên bờ sông Dương Tử‛, những 'nhành mai đợi tuyết
ở núi Cô Sơn‛, 'tiếng chuông khuya của chùa Hàn Sơn‛, 'chòm mây trắng
trên lầu Hoàng Hạc‛… Hôm nay đọc lại thơ Đường là tìm về cái say của Lý
Bạch trong Trương Tiến Tửu để suy niệm về thời gian trôi qua trong mỗi
sát-na của nhà Phật, nước chảy như thế nầy đây ngày đêm không dứt của
Khổng Tử và người ta không tắm hai lần trong một giòng nước của một
triết gia Tây Phương. Thơ Lý Bạch có một phong cách phóng khoáng, hào
hùng rất đặc biệt. Phong cách ấy gắn liền với nội dung tư tưởng các bài
thơ mà cũng gắn liền với nhân cách của nhà thơ. Lời thơ của ông không
sắp đặt, trau chuốt nhưng đẹp một cách tự nhiên. Ông là người chống
khuynh hướng hình thức chủ nghĩa của thời Tề Lương, một khuynh hướng thi
ca chỉ chú trọng về thanh luật, đối ngẫu còn nội dung thì ủy mị, vô vị.
Ông đã thực hiện được chủ trương trên vào thi ca của mình, bởi ông là
người có thực tài nên đã làm cho chủ trương đó thắng lợi. Sống vào thời
Thịnh Đường mà ông ít sáng tác các bài thơ theo thể Đường Luật. Thơ ông
chủ yếu là nhạc phủ, ca hành, cổ phong nghĩa là thể thơ không gò bó theo
một khuôn khổ nào, câu dài câu ngắn xen nhau. Dài hay ngắn tùy ý thơ,
tùy cảm hứng chứ không lệ thuộc vào vần điệu. Qua bài thơ Tương Tiến Tửu
của ông, chúng ta đã thấy được điều nầy

Quân bất kiến, Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai.
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi
Hựu bất kiến cao đường minh kính bi bạch phát
Triêu như thanh ti, mộ thành tuyết.
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan
Mục sử kim tôn không đối nguyệt
Nhân sinh ngã tài tất hữu dụng
Thiên kim tán tận hoàn phục lai
Phanh dương, tể ngưu thả vi lạc
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi
Sàm phu tử
Đan Khâu sinh
Tương tiến tửu
Bôi mạc đình
Dữ quân ca nhất khúc
Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thinh
Chung cổ soạn ngọc bất túc quý
Đản nguyện trường túy bất nguyện tinh
Cổ nhân thánh hiền giai tịch mịch
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh
Trần Vương tích thời yến
Bình lạc Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước
Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền
Kính tu cô thủ đối quân chước
Ngũ hoa mã
Thiên kim cừu
Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu
Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu

Dịch :

Sông Hoàng Hà lưng trời tuôn nước
Xuống biển rồi có ngược lên đâu
Lầu cao, gương xót mái đầu
Sớm còn tơ biếc, tối hầu tuyết pha
Vui cho trọn khi ta đắc ý
Dưới vầng trăng đừng để chén không
Sinh ta trời có chỗ dùng
Nghìn vàng tiêu hết lại trông thấy về
Chén đi đã trâu dê cứ giết
Ba trăm ly phải hết một lần
Khâu, Sâm hai bác bạn thân
Rượu vào xin chớ ngại ngần ngừng thôi
Ta vì bác hát chơi một khúc
Bác vì ta hãy chúc bên tai
Ngọc vàng chuông trống mặc ai
Tỉnh chi ? chỉ muốn cho dài cuộc say
Bao hiền thánh đến nay ai rõ
Phường rượu ta tên họ rành rành
Trần Vương bữa tiệc quán
Bình Mười phần đấu rượu thỏa tình đùa vui
Chủ nhân chớ ngậm ngùi tiền ít
Mua rượu ta chén tít cùng chau
Ao cừu, ngựa gấm để đâu ?
Gọi con đem đổi vài bầu rượu ngon

Ngô Tất Tố (dịch)

'Sắp
Mời Rượu‛ là tên một ca khúc cổ, Lý Bạch đã mượn ca khúc nầy làm tựa đề
cho bài thơ của mình. Quách Mạt Nhược nhận xét : 'Hầu hết những bài thơ
hay của Lý Bạch phần lớn được làm trong khi say‛. Khi say con người như
vượt thoát mọi kiềm chế, lời nói chếnh choáng sa đà. Trong những lời
nói đó có những thành ý mà lúc tỉnh người ta không muốn nói ra hoặc
không thể nói ra. Tương Tiến Tửu là một bài thơ lớn vì nó đã phơi bày
một cách chung nhất của một đời người ngắn ngủi, hiện hữu trong một vũ
trụ bao la bất di bất dịch. Bài thơ mở đầu bằng một hình ảnh, một ẩn dụ
sinh động triết lý :

Quân bất kiến Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi
Hựu bất kiến cao đường minh kính bi bạch phát.
Triêu như thanh ti, mộ thành tuyết.

Nước
sông Hoàng Hà từ trên trời chảy lại rồi chảy xuôi về biển và không bao
giờ trở lại, và nếu có trở lại chăng thì đâu có còn nguyên vẹn dòng nước
ban đều. Trong bài thơ Thề Non Nước, Tản Đà đã viết :

Nước non nặng một lời thề
Nước đi đi mải không về cùng non

Hai
nhà thơ Việt và Hoa đã có những tư duy giống nhau về giòng chảy của
thời gian bởi cuộc đời qua tháng năm mới buổi sáng mái tóc còn tơ xanh,
buổi chiều đã ngã màu tuyết trắng để rồi đi vào cõi già, cõi chết. Những
ai đã bước vào tuổi năm mươi trở đi mà Khổng Tử đã định vị ‚ngũ thập
nhi tri thiên mệnh‛ chắc hẳn đã giác ngộ sâu sắc điều nầy để từ đó mọi
người nên nhìn lại cách sống đẹp hơn, vị tha hơn :

Nhân sinh đắc ý tu tận hoan
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt

Người
xưa nói rằng : 'Kẻ sĩ vì người tri kỷ mà chết‛ (sĩ vị tri kỷ giả tử).
Tri kỷ có thể là 'bằng hữu tri kỷ‛, có khi là 'hồng nhan tri kỷ‛. Trong
Tương Tiến Tửu, Lý Bạch đã cùng hai người bạn tâm đắc Sàm Phu và Đan
Khâu ngồi uống rượu, và xem cuộc đời chỉ là một giấc mộng lớn :

Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Sở dĩ chung nhật túy
Đồi nhiên ngọa tiền doanh

Dịch

Việc đời tựa giấc chiêm bao
Làm chi cho phải lao đao nhọc nhằn
Vậy nên say suốt hôm mai
Bên cây cột lớn nằm dài khểnh chân

Vốn
là một người cuồng phóng, Lý Bạch không chịu một sự trói buộc nào. Vào
đời ông theo một con đường hết sức đặc biệt. Các nhà thơ thời nhà Đường
thường tiến thân bằng khoa bảng để ra làm quan. Nhưng Lý Bạch mặc dù học
rất giỏi, mười lăm tuổi đã học hết sách Bách Gia Chư Tử và các loại kỳ
thư, ông không chịu vào kinh ứng thí, chỉ ở nhà luyện kiếm rồi lên núi
cầu tiên phỏng đạo. Ong tin rằng nếu người ta có thực tài thì sẽ được
trọng dụng, và nghìn vàng nếu có mất đi rồi sẽ có trở lại :

Nhân sinh hữu tài tất hữu dụng
Thiên kim tán tận hoàn phục lai

Hơn
một nghìn tám trăm bài thơ của Lý Bạch được in thành ba mươi quyển, hầu
hết nhà thơ đều lấy đề tài uống rượu, du tiên, ca tụng cảnh thiên
nhiên, ca vịnh nhân vật lịch sử, về tình bằng hữu …

Rượu đối vơi
thi nhân là một chất kích xúc tác (stimulant) để làm thơ. Rượu vào thi
ra (tửu nhập thi xuất), và những bài thơ làm trong lúc say là những thi
phẩm hay nhất, vi diệu nhất. Cái say của Lý Bạch là cái say của chừng
mực, chứ không phải sa đà, trụy lạc, mặc dù từ say tới trụy lạc rất gần.
Với tư tưởng phù sinh nhược mộng, nhân thế vô thường không phải là nhân
sinh bi quan, yếm thế của nhà thơ, ông đã dùng nó như một phương tiện
để phản kháng uy thế của bọn quyền thần hầu đạt được cứu cánh sống trong
một chế độ tự do nhân bản. Ong đã từng xác định ‚ông không bỏ đời, mà
đời đã bỏ ông‛ (ngã bản bất khí thế, thế nhân tự khí ngã). Tiếc thay xã
hội mà ông đang sống đầy bất công, không được như ý nên ông đã ‚xỏa tóc
ngồi trên thuyền cho bay theo gió‛ (nhân sinh tại thế bất xứng ý, minh
triêu tản phát lộng biên chu). Nếu đời không đạt được những gì mình mong
ước, nhà thơ hoặc ngồi dưới trăng uống rượu một mình (nguyệt hạ độc
chước) hoặc đồng ẩm với bạn bè khi gặp cuộc vui:

Phanh dương tể ngưu thả vi lạc
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi …
Dữ quân ca nhất khúc
Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thinh


nhiên khi say người ta nói quá lời, nhưng không vì thế mà ta phải câu
nệ từng lời, từng chữ đối với người say. 'Kỵ hổ nan hạ‛ mà 'kỵ tửu‛ thì
càng khó xuống hơn. Thi sĩ Vũ Hoàng Chương đã bày tỏ ý niệm đó qua những
câu thơ :

Ta về trên lưng rượu
Đến đâu thì đến đâu
Có ai say để quên sầu
Lòng ta lảo đảo càng sâu vết buồn

Phải chăng nhà thơ họ Vũ đã ảnh hưởng sâu đậm ý thơ của Lý Bạch tiên sinh :

Trừu đao đoạn thủy, thủy tự lưu
Cử bôi tiêu sầu, sầu cánh sầu

Lấy
dao chém nước, nước vẫn chảy, nâng chén giải sầu, sầu vẫn sầu. Ô hay!
'Dục phá thành sầu khiển dụng tửu‛ đã không còn hiệu nghiệm! Lý Bạch là
một người có bản tính bộc trực, khi ghét ông dám nói thẳng rằng : 'triều
đình đã lấy châu ngọc mà mua tiếng cười điệu hát và lấy tám cám nuôi
dưỡng hiền tài‛ ( châu ngọc mãi ca tiếu, tao khang dưỡng hiền tài ), và
trong thời phong kiến, cũng chỉ có Lý Bạch mới gan dạ đặt Đạo Chích cạnh
Nghiêu Thuấn trong cùng một vần thơ :

Thế vô tẩy nhĩ ông
Thùy tri Nghiêu dữ Chích
( Đời mà thiếu Hứa Do, Nghiêu và trộm nào ai rõ).

Do
đó mà ông xem thường bọn quyền qúy, quan lại, xem thường tiếng chuông,
tiếng trống ầm ĩ trong những cuộc đại yến ở triều đình :

Chung cổ soạn ngọc bất túc quý
Đản nguyện trường túy bất nguyện tinh.

'Tỉnh
chi chỉ biết cho dài cuộc say‛! Say để hòa nhập với đời khi hoài bảo
chưa thành. Nhà thơ không muốn mình làm kẻ ngu trung như một Khuất
Nguyên khi mà mọi người đều say chỉ có mình ta tỉnh (chúng nhân giai
túy, ngã độc tỉnh). Người đời đều say mình phải ăn luôn cả hèm, nuốt
luôn cả bã rượu để cùng say thì mới là người thức thời.

Cổ nhân thánh hiền giai tịch mịch
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh

Uống
rượu mà danh lưu thiên cổ thì cũng đặc biệt, đem người uống rượu mà so
sánh với bậc thánh hiền lại càng đặc biệt hơn. Phải chăng khi say lời
nói cường điệu, thái độ ngông nghênh điều nầy dành cho kẻ phàm phu tục
tử. Với Lý Bạch, một đấu rượu làm thơ cả trăm thiên, vua gọi về triều
chẳng lên thuyền và cho mình là một trong tám vị tiên trong rượu. Bài
‚Tửu Trung Bát Tiên Ca‛ của Đỗ Phủ đã đề cập và minh chứng điều nầy :

Lý Bạch nhất đấu thi bách thiên
Trường An thị thượng tửu gia miên
Thiên tử hô lai bất thượng thuyền
Tự xưng thần thị tửu trung tiên

Ngựa
ngũ hoa và áo hồ cừu giá nghìn vàng từ xưa vốn là của quý. Nhà thơ đã
gọi trẻ đem đổi lấy rượu ngon để cùng với các bạn uống cho tiêu sầu vạn
cổ. Bốn câu cuối của bài thơ đã đồng điệu với Đỗ Phủ trong bốn câu đầu
của bài Khúc Giang :

Triều hồi nhật nhật điển xuân y
Mỗi nhật giang đầu tận túy quy
Tửu trái tầm thường hành xứ hữu
Nhân sinh thất thập cổ lai hy

Dịch :

Khỏi bệ vua ra cố áo hoài
Bên sông say khướt tối liền mai
Nợ tiền mua rượu đâu không thế
Sống bảy mươi năm đã mấy người

Tản Đà(dịch)

Hai
nhà thơ, hai tư tưởng đã gặp nhau như chia xẻ những bức bách cơm áo của
đời thường, những bon chen danh lợi nơi Xuân Canh Dần 2010 70 Đặc San
Lại Giang triều chính. Rượu như một phương tiện giải tỏa chăng những
tiêu sầu khiển muộn mà còn thể hiện cái hào khí của mình trong một xã
hội đầy ắp bất công khi mà đời sống dân chúng bị bào mòn đến rã rời từ
thể xác đến tinh thần.

Viết về Lý Bạch chỉ một bài thôi không đủ
bởi trong cái thế giới thi ca của ông mênh mông quá. Đọc thơ ông khó
biết ông sáng tác trong hoàn cảnh nào, ông để trí tưởng tượng, tình cảm
của mình bao trùm lấy cảnh vật. Có người ví thơ Lý Bạch như ‚con ngựa
trời bay trên mấy từng mây‛ (thiên mã hành không), có người ví thơ ông
như 'sóng dữ vỗ bờ‛ (nộ đào hồ lãng). Nhưng có lúc thơ ông êm ả dịu dàng
với những ‚âm thanh ngoài dây tơ‛, 'mùi vị ngoài mùi vị‛ (huyền ngoại
âm, vị ngoại vị) mà các nhà thơ đương thời và sau nầy khó mà bắt chước.

Một
người tài hoa học rộng, giỏi kiếm cung như ông mà đến khi say khướt vẫn
không quên được mối sầu vạn cổ. Mối sầu đó chính là nỗi bất mãn khôn
ngui với một xã hội đầy dẫy bất công, bất hợp lý: tài năng bị coi rẻ,
người hiền bị chèn ép, kẻ tầm thường dựa quyền thế lộng hành, tác oai,
tác quái.

Là vóc dáng thi sĩ lớn thời Đường Huyền Tông, ông đã
để lại cho đời sau, qua bao thế hệ, những bài thơ không có tuổi thọ,
trong đó bài ‚Tương Tiến Tử‛ đã làm cho tên tuổi ông danh lưu thiên cổ.


Trần Đình Mười
Nam California, tháng 01, 2010
Về Đầu Trang Go down
https://duonghoalac-hoabinh.forumvi.com
 

TƯƠNG TIẾN TỬU

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» Tương tiến tửu 將進酒
» Default Registry Reviver 1.3.13 - Dọn dẹp, sửa chửa Registry tiên tiến
» hãy tưởng tượng thế giới này bị phụ nữ nắm giữ
» Con lợn ống tiền
» Ánh sáng đầu tiên
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
HÒA LẠC HÒA BÌNH-EXPRESSWAY :: GIẢI TRÍ :: THƠ CA-
Chuyển đến