Tối ngày vợ chửi điếc tai
Nhìn qua nhìn lại chẳng ai giống mìnhNgười ta đen bạc đỏ tình
Gầy sòng ân ái mậu binh bài bà
Vì buồn tôi mới hát ca
Làng trên xóm dưới mấy là đôi khi
Con thì tập tửng mới đi
Vậy mà bả chẳng có khi nào bồng
Tôi thì lúc ẳm lúc trông
Mà bả lại nói hát rong tối ngày
Việc nhà không dám hở tay
Bả thì tướng sĩ múa may không ngừng
Vợ chồng như thể người dưng
Gần nhau muốn ấy thôi đừng khoan anh
Coi kìa cái mặt ông xanh
Ngủ nhiều lấy sức để dành mai đi
Hôm sau mặt bả lầm lì
Làm tôi mất hứng còn chi mà mần
Thôi thì để bả yên thân
Bà mà không muốn không cần thì thôi
Khổ thay vợ chúa chồng tôi
Kiếp sau ở vậy mồ côi một mình
Kiếp này ván đã đóng đinh
**** lồng cá chậu khổ tình hát rong
” St “