04:15
AM. Sớm tinh mơ, tờ mờ. Thế mà nỡ lũng nào, Hiếu gừ muốn vỡ kớnh cửa sổ
căn phũng tầng thượng của nhà hàng xúm (mà nú đó hỡ hục trốo sang). Ấy
là “đại bản doanh” của lỏng tỏi lỏng giềng mười bảy năm cú lẻ. Để rồi
“nạn nhõn” ngỏp ngắn ngỏp dài mở cửa, dụi mói quầng thõm trờn mắt:
- Chuyện gỡ thế? Ngồi xuống cho bỡnh tĩnh cỏi!
Ngồi bệt.
5 phỳt trụi qua trong yờn lặng.
10 phỳt trụi qua trong yờn lặng.
Trang (chủ nhà) ngửa cổ nhỡn lại cỏi cửa sổ (mà bờn trong là căn phũng ấm ỏp thụi rồi của nú), xong hất hàm:
- Thế là quỏ đủ!
-
2 AM: Tao nhắn tin tỏ tỡnh, à, “bày tỏ tỡnh cảm” với nú. 15 sau nhận
được tin nhắn từ chối. 4 AM: chuyện đến tai 2 người nữa. Giờ là mày.
Hiếu bỡnh thản như đọc nội dung chương trỡnh tivi sắp phỏt súng. Trang – tất nhiờn: hỏ hốc mồm, đờ đẫn.
-
Mày đó làm gỡ thế? – Trang thỡ thào cứ như vừa nghe một vụ trọng ỏn, mà
bị can là thằng bạn mười bảy năm cỏi “bỏnh đa mỏ vịt” chia đụi. – Mày
điờn à?
***
Trang, học chuyờn ngữ. Cỏ tớnh, học hành tanh tưởi
và .v.v. điểm cộng. 2 điểm trừ duy nhất: vụng về kinh hoàng và… mự net
toàn tập!
Tất nhiờn, phải hiểu, đõy là Trang-khỏc: Trang CNN. Khụng phải là Trang hàng xúm (vốn “tốt bụng” cả nghĩa đen lẫn nghĩa búng).