Phở ngon đâu có tội tình
Bao người thèm phở sao mình lánh xa
Cho TUI hỏi thật câu nha
Bên ấy chán phở hay là sợ ai
Nếu còn thèm phở ngày mai
Tôi phon hai đứa ra ngoài cùng…..Ăn
*
* *
Phở ngon nhưng béo quá chừng
Ăn vào sợ chạy sút…quần nam nhi
Anh hùng chẳng sợ cái chi
Chỉ sợ duy nhất vợ đì mà thôi
Phở ngon thèm khát lâu rồi
Nhưng chỉ liếm mép mà ngồi nhớ…cơm
Cơm khô nhưng cũng còn…thơm
Phở em ướt át chỉ dòm, không ăn
*
* *
Anh hùng mà sợ phở ư
Bạn tôi nó nói giống như hát tuồng
Trên sàn lăn lộn yêu thương
Đêm về vợ quát ôm giường lặng thinh
Nào là ; xin hiểu cho anh
Vì thằng đạo diện xúi mình vậy thôi
Hóa ra mọi chuyện ở đời
Anh hùng anh nhát lắm người khó tin
*
* *
Trên ti vi có câu này
Đừng chê cơm ngắn, phở dài đừng mê
Nghe qua tui cũng hơi…quê
Sáng ăn cơm nguội nghe ghê quá chừng
Thà rằng dùng bát phở lưng
Còn hơn chén bát tưng bừng…cơm rang
Vợ ơi nàng biết không nàng
Yêu nàng nhưng vẫn mê man…phở dài
Ăn cơm suốt tháng suốt ngày
Ai mà không ngán là tay…Sờ Vờ
” St “